词语解释
宫体[ gōng tǐ ]
⒈ 南朝梁代以太子萧纲(后为梁简文帝)为中心形成的一种宫廷诗风。代表作家为萧纲及其周围的徐fc76、徐陵父子和庾肩吾、庾信父子等。他们的诗大多描写闺怨和女子举止情态,文笔纤巧,辞藻冶艳,讲求声律。后世多以为其格调低下,不足取。
引证解释
⒈ 一种描写宫廷生活的诗体。始于 南朝 梁简文帝,主要作者有 徐摛、徐陵、庾肩吾、庾信 等人。作品内容多写宫廷生活和男女私情,形式上追求词藻靡丽,华而不实,时称宫体。后世因称艳情诗为宫体。
引《梁书·简文帝纪》:“﹝ 简文帝 ﹞雅好题诗,其序云:‘余七岁有诗癖,长而不倦。’然偶伤於轻艳,当时号曰:‘宫体’。”
《隋书·经籍志四》:“梁简文 之在东宫,亦好篇什,清辞巧製,止乎衽席之间;雕琢蔓藻,思极闺闈之内。后生好事,递相放习,朝野纷纷,号为宫体。”
唐 皮日休 《孙发百篇将游天台请诗赠行因以送之》:“百篇 宫体喧金屋,一日官衔下玉除。”
清 龚自珍 《后庭宴·用南唐人韵》词:“蛮笺宫体閒钞,他日误卿幽独。”
采畴 《<谢亦嚣诗集>序》:“六朝 至 陈 隋 之间,创为宫体,诗教为之一变,率皆浮靡之词,华而不实,与性情相漓。”
国语辞典
宫体[ gōng tǐ ]
⒈ 一种诗体。梁简文帝雅好题诗,然伤于轻艳,当时号为「宫体」。后世多用以指艳体诗词。
近音词、同音词
第1个字【宫】的组词
- yī mǔ gōng一亩宫
- yī gōng一宫
- yī piàn gōng shāng一片宫商
- qī gōng七宫
- sān shí liù gōng三十六宫
- sān gōng三宫
- sān gōng liù yuàn三宫六院
- sān yōng gōng三雍宫
- shàng gōng上宫
- shàng qīng gōng上清宫
- shàng yáng gōng上阳宫
- xià gōng下宫
- dōng gōng东宫
- dōng gōng sān tài东宫三太
- dōng gōng sān shǎo东宫三少
- dōng gōng sān shī东宫三师
- dōng gōng cāng东宫仓
- liǎng gōng两宫
- zhōng lǚ gōng中吕宫
- zhōng gōng中宫
第2个字【体】的组词
- yī tǐ一体
- yī tǐ tóng xīn一体同心
- yī tǐ zhī xī一体知悉
- yī tǐ zhī zhào一体知照
- yī xīn tóng tǐ一心同体
- qī tǐ七体
- qī yán tǐ七言体
- sān wèi yī tǐ三位一体
- sān tǐ三体
- sān tǐ shí jīng三体石经
- sān tǐ wèn tí三体问题
- sān shí liù tǐ三十六体
- sān jiào yī tǐ三教一体
- shàng tǐ上体
- shàng guān tǐ上官体
- xià tǐ下体
- bù tǐ不体
- bù chéng tǐ tǒng不成体统
- bù zhī dà tǐ不知大体
- bù là tǐ不落体
你可能还想了解
Copyright © 2023 256查询网 All Rights Reserved